Họ từ bỏ Trung Hoa Đại Lục,đi tha phương cầu thực trong kiếp sống của đoàn lưu dân và đến định cư trên nhiều vùng Đông Nam Á. Từ những quan lại, trí thức họ đã trở thành những nhà kinh doanh cực kì thành công với phương châm ‘Phi thương bất phú’. Những biến cố lịch sử khi người Mãn Châu thống nhất Trung Nguyên hay việc Tưởng Giới Thạch thất thủ buộc rất phần đông người Hoa đã phải ra đi tìm miền đất hứa. Không ít trong số họ đã trở thành những triệu phú lừng danh trên đất Việt.
Mục lục
Bí quyết kinh doanh của người Hoa
1. Xuất nhập phải cẩn thận
Hàng hoá, sổ sách, tiền bạc thu chi hàng ngày phải ghi chép cẩn thận, lưu giữ chuẩn xác. phải có công cụ và phương tiện lưu giữ, bảo quản tránh cháy, nổ, hư hỏng.
Công tác xuất nhập phải được đối chiếu thường xuyên, cần chuẩn xác tránh gây sai lệch, thất thoát. Có lưu giữ chính xác, thực hiện công việc với khách hàng càng thuận tiện.
Thời nhà Minh, có ông chủ hãng giày Hựu Liên Sơn nổi tiếng ghi chép đặc điểm giày của khách hàng rất chi tiết.
Học giả Trương Hồng Sơn trước lúc đi thi khoa bảng đến đặt một đôi giày. Ông chủ như mọi khi cẩn thận ghi chép số đo, chất liệu giày, nhận thấy rằng vị khách này có chút đặc biệt: bàn chân trái to, dày hơn chân phải, ngón chân cái lại hơi khoằm.
XEM THÊM: Bí kíp thu hút khách hàng không thể không biết
2. Buôn bán phải thức thời
Làm kinh doanh, mua bán phải biết nhìn ra thời cơ, dự báo được nhu cầu và biến động thị trường. Gặp thời, phải hiểu được cách tận dụng. Không gặp thời, phải hiểu được cách ứng biến. Hay quan sát, nhạy bén và phán đoán chính xác là khởi nguồn của doanh nhân giỏi.
Vào thời Tống, có một lần thành Lâm An bị cháy rất to, cửa hàng của một người họ Bùi cũng bị bắt lửa, nhưng ông ta không vội chạy đi chữa cháy mà sai người cầm ngân lượng ra ngoài thành mua những vật liệu xây dựng như gỗ, tre, ngói…
Sau khi lửa đã được dập tắt, toàn bộ trở thành đống đổ nát hoang tàn, thị trường vật liệu xây dựng trở nên khan hiếm. Lúc này người họ Bùi kia nhân cơ hội tung hàng ra bán, tiền kiếm được gấp hàng chục lần giá trị cửa hàng đã bị cháy kia, đồng thời cùng đáp ứng được nhu cầu của thị trường và nhân dân.
3. Nguyên liệu phải chất lượng
Hàng hoá mua vào phải được xem xét thấy tận mắt, đến tận nơi, sờ tận tay. Phải đạt chuẩn mực tra xét, làm chủ, kiểm nghiệm chất lượng tốt nhất, tránh mua trâu vẽ bóng.
Hàng thuốc Tống Nguyên Đường ở Bắc Kinh rất tỉ mỉ trong việc chế thuốc, shop chỉ sử dụng những thứ cao cấp để chế thuốc.
Nào là vị thuốc quý ở miền trung, nào là chỉ sử dụng thuần loại gà chân đen để làm thuốc ô kê bạch phụng hoàn, gà thì cần chọn loại đủ cân, đủ lạng, giết gà phải đúng cách để đảm bảo tiết gà trong cơ thể và làm tăng giá trị dinh dưỡng.
Có hơn 40 cách để chế ra thuốc viên tuy nhiên cách nào cũng tỉ mỉ để đảm bảo chất lượng thuốc tốt nhất, bảo quản trong 3 năm nhằm hạ hỏa trong viên thuốc để thuốc có vị thơm ngon rồi mới đem ra bán.
Đó là nguyên nhân mà tên tuổi Tống Nguyên Đường vẫn còn lưu lại cho đến ngày nay..
XEM THÊM: Cách chạy quảng cáo facebook hiệu quả
4. Kỳ kế thắng binh, kỳ mưu sinh tài
Binh gia thường nói: “Tướng binh nhiều tuy nhiên không có người giỏi thì chẳng thể đấu tranh với người. Người tham chiến phải tinh nhuệ mới giành được thắng lợi.” Tư Mã Thiên đã viết trong “Sử ký” rằng: “Trị sinh chi chính đạo dã, nhi phú giả tất dụng kỳ thắng.” (Chính trị đi theo đường chính đạo, người giàu có tất dùng điều kỳ lạ để thắng).
Trong sách còn liệt kê ra những thương nhân như Ung Bá bán quẩy, Trùng Thị bán thịt… Họ đều là những người nắm giữ một bí quyết kinh doanh những mặt hàng kỳ lạ mà giàu có nhanh chóng. Trương Tiểu Tuyển người đời sau mờ cửa hàng bán dao kéo cũng vậy.
Một thương nhân tên Tào Thị người huyện Thái Cốc – Sơn Tây đời Thanh cỏ một lần trông thấy thân cây cao lương mọc rất cao, bông to, trông vô cùng trĩu nặng. Ông thấy đây có điểu gì bất thường liền ngắt mấy cành xem thử, phát hiện thấy trong thân cây có sâu hại. Thế là ông ta vội vàng sắp xếp thu mua một lượng lớn lương thực ngay. Khi ấy mọi người đều mong rằng được mùa bội thu nên bán ra lượng lớn cao lương dự trữ trong kho. Kết quả cây cao lương khi gần chín phần lớn bị sâu bọ cắn chết, cao lương mất mùa còn Tào Thị lại có kế hay nên trúng lớn.
5. Trong an nghĩ tới nguy
“Kinh thư” viết: Trong an nghĩ tới nguy, nghĩ xong phải chuẩn bị, có chuẩn bị sẽ không gặp khó khăn. “Hán thư” có nói rằng: Thiên hạ tuy bình an tuy nhiên không thể quên rủi ro chiến tranh. Cuối đời Tần có vị thương nhân tên là Nhâm Thị rất tiết kiệm, ông còn yêu cầu người nhà không được uống rượu, ăn thịt.
Trong đoạn ghi chép của người xưa về đạo lý bán hàng có viết: Làm ăn buôn bán cần phải cần cù, nhanh chóng, không lười nhác ỷ lại, nếu lười nhác thì mọi việc đều trở thành vô ích. sử dụng điều độ để tiết kiệm, tránh xa xỉ, nếu như xa xỉ tiền của tất sẽ cạn. Từ đấy có thể thấy, người kinh doanh trong an phải nghĩ tới nguy, cần kiệm được chú trọng. Đang được bình an tuy nhiên không thể quên khó khăn. Thiếu một chút an lạc là nhiều thêm một phần sợ.
XEM THÊM: Cách viết nội dung bán hàng hiệu quả cho ai mới vào ngành
QUỐC BẢO – TỔNG HỢP
Tham khảo: www.ohay.tv,camnangceo.com, sites.google.com
Bình luận về chủ đề post